Nhạc Đình giận dữ đá mạnh vào thùng rác bên cạnh, sải bước đi ra một lối khác, những người sau lưng hắn đều khúm núm đuổi theo, không dám thở mạnh.
Cẩm Ninh từ việc được Ôn Diễm che chở ở sau lưng, đến việc bị anh ôm vào trong lòng, cả quá trình đều khiến cô cảm thấy mơ hồ, cơ thể cứng nhắc không thể động đậy, trái tim lại đập thùng thùng như trống, giống như giây sau sẽ xé tan lồng ngực cô.
Hết lần này đến lần khác Ôn Diễm đều bước đi rất nhanh và vội vã, đến nỗi cô không có thời gian để giãy dụa, chỉ có thể chuyên chú nhìn xuống đất, tránh để mình ngã sấp mặt, mà trở nên khó coi.
Nếu như lúc này cô nhìn Ôn Diễm một chút, liền có thể thấy được khóe môi anh cong lên đầy đắc ý, cùng với vẻ mặt thần thanh khí sảng.
*Thần thanh khí sảng: tinh thần thoải mái dễ chịu.
Nhạc Đình dù ngu xuẩn, nhưng vẫn còn rất hữu dụng ở thời khắc mấu chốt.
An Thành ôm một chú chó nhỏ màu vàng, đứng dưới bóng cây đợi Ôn Diễm gửi tin nhắn để mang chó tới, chờ nửa ngày không có lệnh của anh, An Thành ngồi xổm xuống bên cạnh bụi cây, thả chó con xuống chơi đùa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play