“Được rồi, không sao cả, chúng ta sẽ truyền bá kỹ thuật đan cỏ trong phạm vi nhỏ trước đã, sau khi thu hút được một lượng du khách, thì sẽ bàn bạc lại kỹ hơn.”
“Được, được.”
“Trưởng thôn, nếu bỗng dưng có một nhóm du khách lên đến hàng nghìn người đến đây thì mọi người có thể tiếp nhận được không?”
“Hàng nghìn người thì được, nhưng nếu nhiều hơn thì không, dù sao bọn tôi chỉ là một làng chài nhỏ, cơ sở hạ tầng không có tốt như ở đảo ngoài, trước kia phần lớn du khách ghét bỏ nơi này đều là vì quá đơn sơ, tới một lần là không muốn đến lần thứ hai.” Trịnh Cương thổn thức nói.
“Không sao đâu, từ từ sẽ tốt lên thôi, trước đây tôi có nói chuyện với một đạo diễn của đài truyền hình, nghe anh ấy nói rằng bộ phận văn hóa du lịch đang muốn thu hút du khách đến Nam Đảo trải nghiệm trong dịp lễ 1/5 tới, nếu đảo ngoài tốt lên thì đảo trong này cũng sẽ tốt lên theo.”
“Nhưng mà chỉ còn chưa đến một tháng nữa là đến lễ 1/5 rồi, dù du khách có đến thì cơ sở hạ tầng của chúng tôi cũng không theo kịp được.”
“Sẽ luôn có biện pháp, trước hết hãy làm tốt việc trước mắt, thuận tiện kiểm chứng xem ý tưởng của tôi có được hay không, nếu như có quấy rầy quá, mong ngài và bà con trong làng thông cảm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT