Ngón tay anh thon dài cầm bút, tô tô vẽ vẽ trên giấy, cánh tay uốn lượn, phần ống tay áo bị kéo lên một đoạn, lộ ra chiếc đồng hồ danh tiếng hoe lệ đeo trên cổ tay, càng thêm phần tự phụ.
Tiếng bút chạm giấy xào xạc truyền đến ống nghe, phảng phất như xuyên thấu màng nhĩ của Cẩm Ninh, rơi xuống tận đáy lòng, nhẹ nhàng lay động, gợi lên một chút xao xuyến.
Rõ ràng là nên nói lời tạm biệt với anh rồi cúp máy, nhưng không hiểu sao cô lại nhìn đến say đắm, lúc hoàn hồn mới giật mình biết mình thất thố, cô đang chuẩn bị mở miệng, thì Ôn Diễm đã phát hiện cô trở lại.
Anh chỉ tuỳ ý thoáng nhìn, thấy bóng dáng lặng lẽ xuất hiện trước ống kính, sau khi ngạc nhiên một chút thì anh bỏ bút xuống, cầm điện thoại lên đối diện với khuôn mặt của mình, nhẹ nhàng hỏi: “Cô đã xong việc chưa?”
Cẩm Ninh vốn đang ngắm anh, giờ đây khi đương sự hướng camera vào chính diện, lại khiến cô không biết phải làm sao, ánh mắt lảng tránh trả lời: “Ừm, sao anh không cúp máy?”
“Tôi muốn nói lời chúc ngủ ngon với cô.”
Cẩm Ninh sững sờ, trái tim vừa mới bình tĩnh lại bắt đầu nổi loạn, cô ậm ừ một tiếng, tai đỏ bừng, vội vàng nói: “Vậy chúc anh ngủ ngon nhé, anh nghỉ sớm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT