“Tủ lạnh không thực tế, nhưng nhất định phải có vali 28 inch! Trà sữa, đầu thỏ, gà hầm bát bảo, coca cola, vịt rán da ngọt —–”
“Aiz aiz, cậu đang điểm danh đồ ăn à, càng đói càng tự hại mình đúng không?”
Vừa nói xong, bụng của hai người đều kêu lên ùng ục, lên rồi xuống, trầm bổng du dương.
Thời khắc này họ nhìn nhau, vừa cười vừa nằm ngửa trên bãi cỏ, ngẩn người nhìn bầu trời xanh thăm thẳm.
“Nghỉ năm phút, chờ cơn đói này qua rồi đi nhé.” Trương Đan yếu ớt nói.
Cố Đình Đình lấy ra gói kẹo sô cô la đã hết từ lâu, đáng thương liếm vỏ bao bì, ai có thể biết hành trình việt dã này, có thể khiến đại tiểu thư ăn ngon mặc đẹp như cô ấy trở lại thời kỳ nạn đói chứ.
“Ôi~ cậu nói tại sao tớ lại tự mình chuốc lấy khổ nhỉ, đói quá –— tớ đói quá —–” Cố Đình Đình bắt đầu ca thán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play