Cung Trí Viễn nhìn chị gái mình, Cung Linh hắng giọng, nói giảm nói tránh: “Thực ra bọn ta nên đến thăm cháu sớm hơn, lúc trước bọn ta đến đòi tiền cháu thật sự là không phải, sau khi về nhà bọn ta bị nhà bên nội mình mắng tơi bời, vốn nên đến xin lỗi cháu sớm hơn, nhưng vì công việc bận rộn mà chậm trễ, hôm nay cuối cùng cũng có thời gian, chợt nhớ ra lúc chia tay không hỏi cháu sau này sẽ ở đâu, làm gì, khi muốn tìm cháu, bọn ta cũng không biết phải tìm ở đâu, nên đã quay lại hỏi hàng xóm cũ của cháu, sau nhiều lần tìm kiếm mới biết cháu ở đây.”
Cẩm Ninh vô cảm đáp trả: “Hai người không phải có số điện thoại của cháu sao, chỉ cần một cuộc gọi là xong, thực sự không cần phải đến tận nơi, bỗng nhiên xuất hiện như thế này, người ta không biết còn tưởng hai người đang lén lút điều tra cháu đang làm gì đấy?”
Cung Linh cứng họng, trong mắt lóe lên một tia bối rối.
Cung Trí Viễn vội vàng bày tỏ: “Ninh Ninh à, trước đây là lỗi của bọn ta, bọn ta đã kiểm điểm sâu sắc, sau này bọn ta sẽ chiếu cố cháu thay cho chị gái.”
Không đợi Cẩm Ninh trả lời, phục vụ đã mang món ăn đến, Cẩm Ninh mời: “Ăn cơm trước, ăn xong rồi nói sau.”
Thực ra Cẩm Ninh không có khẩu vị, nhìn hai người đối diện cũng ăn nhạt như nước ốc, nhưng cô lại rất thích bầu không khí hiện tại.
Nhớ lại lúc trước, khi mẹ cô đi vay tiền, bọn họ gây khó dễ đủ đường, bên ngoài tỏ ra ân cần hào phóng, nhưng lời nói lại đặc biệt chói tai, từng chữ từng câu đều đều thể hiện sự bố thí cao cao tại thượng, mẹ chỉ có thể cúi đầu nghe họ nói những lời sáo rỗng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play