Trường Slanert nằm trên một hòn đảo nhân tạo, một mặt giáp vùng nội hải, cách đất liền một eo biển, cây cầu treo bắc ngang qua mặt biển như một dải cầu vồng kéo dài.
Mặt còn lại là đại dương rộng lớn vô tận, nhìn từ xa, sắc xanh ngọc bích của mặt biển hòa cùng trời cao trong vắt thành một đường chân trời hoàn hảo.
Những cánh chim hải âu trắng lướt ngang mặt biển, tiếng kêu vang vọng trong gió trước khi vút xa. Làn gió biển mặn mòi mang theo hương vị đặc trưng của đại dương, không khó chịu mà còn đem lại cảm giác khoáng đạt, thư thái.
Nhưng lúc này, Văn Tiêu chẳng có tâm trạng nào mà tận hưởng, chỉ lạnh mặt nhìn chằm chằm hai người đang đi phía trước.
Hai tên này sao cũng bám theo vậy… Biết thế cậu đã không đi.
"Hoắc Triển Ngôn, lát nữa đừng có gây chuyện." Ôn Từ Lai day thái dương, giọng điệu có phần bất lực.
Không còn cách nào khác, trên đường đi tình cờ gặp Hoắc Triển Ngôn, hắn lại cứ khăng khăng đòi đi theo, thầy đành chịu thua.
Tống Cảnh Bạch vẫn yên lặng, ngoan ngoãn theo sau, rất ít khi mở miệng. Ngược lại, Văn Tiêu từ nãy đến giờ cứ có vẻ không vui.
"Thầy ơi, em đảm bảo không gây chuyện!" Hoắc Triển Ngôn vỗ ngực cam đoan, đôi mắt láo liên nhìn quanh, chỗ nào cũng thấy mới mẻ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT