Hôm sau, khi Văn Tiêu mở mắt, bên ngoài trời đã sáng rõ. Nhưng cậu vẫn chưa dậy ngay, cảm thấy đầu óc choáng váng, cả người không có chút sức lực nào.
Cậu nghe thấy tiếng bước chân, trong tầm nhìn mơ hồ có bóng người lướt qua, lúc này mới nhận ra trong phòng còn có người khác.
Người kia thấy cậu đã tỉnh, liền cầm một chiếc cốc thủy tinh, xé gói thuốc bột màu nâu rồi đổ vào. Ngay giây tiếp theo, nước nóng được rót vào trong cốc.
"Tống Cảnh Bạch?" Văn Tiêu nheo mắt lại, cảm thấy khó mở mắt ra hơn bình thường, phải mất một lúc mới nhận thức được tại sao Tống Cảnh Bạch lại có mặt trong phòng mình.
"Tiêu Tiêu, cậu bị cảm rồi." Tống Cảnh Bạch liếc nhìn cậu, rồi dùng thìa khuấy đều thuốc cảm trong cốc. “Tôi vừa đi phòng y tế lấy thuốc, thuốc này tác dụng nhanh, nhưng hơi đắng đấy.”
Cậu ta chạm nhẹ vào cằm, sau đó cầm một chiếc nhiệt kế, đi về phía Văn Tiêu, nhẹ nhàng kéo chăn ra rồi rút lấy một cánh tay của cậu.
“Nghe lời, kẹp nhiệt kế vào đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT