Vì khoảng cách khá xa, cộng thêm ánh sáng ban đêm không rõ ràng, nên Văn Tiêu không nhìn thấy biểu cảm của Tống Cảnh Bạch, nhưng lại có thể cảm nhận được ánh mắt cậu ta vẫn luôn dõi theo mình.
Ánh mắt ấy dường như còn đậm đặc hơn cả hương hoa và mùi rượu trái cây lan tỏa trong không khí.
Bất chợt, Văn Tiêu nhận ra tay mình bị nắm chặt, cậu mới hoàn hồn, nghiêng đầu nhìn Vệ Nam Tinh: “Sao vậy?”
Vệ Nam Tinh cao hơn Văn Tiêu một chút, cậu ấy hơi cúi xuống, ghé sát vào mặt cậu. Đôi mắt đen sâu thẳm ẩn hiện giữa những lọn tóc rủ xuống.
Cậu ấy nhìn thẳng vào mắt Văn Tiêu, đến khi có thể thấy rõ gương mặt phản chiếu trong đáy mắt cậu.
“Tiêu Tiêu, cậu nói sẽ không bao giờ rời xa tôi, có thật không?”
Giọng Vệ Nam Tinh rất khẽ, nhưng ánh mắt lại khẽ lay động, tựa như một vì sao sắp rơi xuống. Khiến Văn Tiêu cảm thấy tốt nhất đừng phủ nhận câu hỏi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT