Lúc bị Hoắc Triển Ngôn và Vệ Nam Tinh cùng ôm chặt từ hai phía, đầu óc Văn Tiêu vẫn còn mơ hồ. Cậu còn chưa kịp mở miệng thì đã thấy cả hai người bọn họ bị kéo ra.
Lãnh Thư Thành nắm lấy cánh tay của Vệ Nam Tinh, kéo cậu ấy ra, nhưng vừa quay đầu thì đã chạm phải ánh mắt của Vệ Nam Tinh.
Giống như một con thú nhỏ đang bảo vệ lãnh thổ của mình, hướng về kẻ xâm nhập mà phát ra cảnh cáo.
Vệ Nam Tinh nhớ lại cảm giác nơi lòng bàn tay vừa rồi, ánh mắt lại rơi xuống phần cổ lộ ra từ cổ áo sơ mi của Văn Tiêu.
Cậu ấy nghĩ đến việc bản thân vừa rồi đã dán chặt vào đó, trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả. Nơi từng chạm vào đối phương vẫn còn tê dại âm ỉ.
Cảm giác khi thì thỏa mãn, khi lại trống rỗng, mong muốn được lấp đầy càng thêm mãnh liệt.
Nhìn Văn Tiêu không có vẻ gì là khó chịu, Vệ Nam Tinh mới hơi thả lỏng, nhưng vẫn giống như người từng nếm trải dư vị ngọt ngào, bắt đầu lưu luyến khoảnh khắc ôm lấy cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play