"Cảm ơn." Văn Tiêu chớp mắt, mãi mới hoàn hồn lại.
Trương Dần vỗ vai cậu bé, cười nói: “Nhỏ con vậy mà gan cũng không nhỏ đâu!”
Cậu bé bị vỗ mạnh đến mức suýt ngã, may mà Văn Tiêu kịp thời đỡ lấy.
"Chú Trương, nhẹ tay chút đi." Văn Tiêu nhắc.
Nhưng cậu cũng thấy lạ bị vỗ một cái mà đứng không vững, thế nhưng lúc nãy lại có thể lao nhanh đến chắn trước mặt cậu.
Rõ ràng đối phương mới là người trông cần được bảo vệ hơn.
Cậu bé trước mặt rất gầy, trên người như chẳng có mấy lạng thịt, vóc dáng cũng thấp hơn cậu. Đôi mắt cậu ta to tròn, trong veo như mặt hồ tĩnh lặng có thể nhìn thấu tận đáy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT