Không giống như lần trước, khi vừa gặp bạn của nguyên chủ, Mạnh Hoan vì muốn có cảm giác an toàn mà lập tức chạy đi nhập bọn như một con cừu lạc đàn.
Lần này, Lận Bạc Chu đã cho cậu thứ để cảm thấy yên tâm. Mạnh Hoan bình tĩnh cầm chén trà lên, quay mặt đi: “Xin lỗi, ta không hay xem kịch lắm, không nhớ nổi khúc nào tương tự.”
Cậu bắt đầu trở nên khôn ngoan hơn, không chắc người này có ý đồ gì nên quyết định tạm thời không kết giao quá sâu.
Trong đình, bầu không khí yên tĩnh và hài hòa.
Mạnh Hoan cố tình giả vờ không hiểu. Trong mắt Thôi Hàm, điều này cũng có lý, vì dù sao tổ phụ hắn là đại diện của phe trọc lưu, còn cha Mạnh Hoan là người của thanh lưu. Không tin tưởng hắn cũng là điều dễ hiểu.
Thôi Hàm ho khẽ một tiếng, quyết định đưa ra gợi ý rõ ràng hơn.
Hắn cầm cốc nước sạch bên cạnh chén trà lên, cổ tay khẽ run, bất ngờ làm rơi xuống: “Ai ya…”
Mạnh Hoan vội vàng đứng dậy.
Nước sạch đổ vào chén trà, chất lỏng bắn tung tóe, nước trà màu cam vàng hòa lẫn với nước trong suốt, màu sắc trở nên cực kỳ nhạt tràn ra ngoài, làm nghiêng đổ một lá trà đang dựng đứng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT