Bãi săn cách ngoại thành hơn mười dặm, quãng đường khá xa.
Mạnh Hoan không biết cưỡi ngựa, nên tự leo lên xe ngựa, vừa ngồi xuống thì thấy hai ngón tay vén rèm lên, Lận Bạc Chu cúi đầu, chân giẫm lên bậc xe bước vào.
Mạnh Hoan nhìn hắn: “Vương gia không cưỡi ngựa sao?”
“Ra khỏi ngoại thành rồi cưỡi, ở đây đông người lộn xộn, không tiện.”
Bên ngoài xe ngựa, Sơn Hành bổ sung: “Một là dễ gặp thích khách, hai là làm kinh động dân chúng, khi ở nội thành, phần lớn Vương gia đều ngồi xe ngựa.”
"Ồ." Mạnh Hoan đành phải chia một nửa chỗ ngồi của mình cho hắn.
Sau khi ngồi xuống, hai người nhìn nhau không nói gì.
Có lẽ do vừa rồi cùng nhau chạm vào con ngựa quá mức thân mật, nên giờ Mạnh Hoan cảm thấy bầu không khí có chút lúng túng, bất giác lại nhớ đến đêm đó, những suy nghĩ viển vông về khoang xe ngựa…
Thật kỳ lạ, nghĩ thêm chút nữa xem nào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play