Từ khi sống lại đến nay, Giang Vọng Tân chưa từng nghĩ đến việc nếu tin tức mình chết truyền đến tai Thẩm Khuynh Dã thì đối phương sẽ phản ứng thế nào. Vì sao cậu chết, e rằng Thẩm gia hiểu rõ hơn ai hết.
Vẫn là câu nói đó, bảo cậu cảm xúc thất thường cũng được, vô tình vô nghĩa cũng không sao. Hiện tại, cậu không muốn có bất cứ dính líu gì đến những người đó hay những chuyện kia nữa.
"Ngươi không sai, ta cũng không giận." Giang Vọng Tân kìm nén cảm xúc, không để bản thân nhớ lại chuyện từng bị lưu đày, những ân oán rắc rối với Thẩm gia, hay cả mối quan hệ với Thẩm Khuynh Dã. Cậu bình tĩnh nói.
Thẩm Khuynh Dã ngẩng đầu, cứ tưởng cậu đã nguôi giận, định nở nụ cười, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt của Giang Vọng Tân, ánh mắt đối phương căn bản chẳng dừng lại trên người hắn, nụ cười kia liền cứng đờ.
Cảm xúc không còn dao động quá lớn như những lần trước, hiện tại Giang Vọng Tân đứng đây một cách thản nhiên. Đôi mắt trong trẻo, cậu quay sang Giang Nam Tiêu, nhẹ giọng nói:
"Ca, chúng ta đi nơi khác xem thử nhé?"
Giang Nam Tiêu đứng ngoài cuộc, quan sát hai người nói chuyện, nghe vậy đáp: “Cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT