Giang Vọng Tân được Giang Nam Tiêu ôm một mạch trở về thôn trang, suốt dọc đường không hề ngẩng mặt lên nhìn, cứ thế vùi đầu vào vai người kia. Quãng đường về dài đằng đẵng, như thể kéo dài vô tận.
Mãi đến khi Giang Nam Tiêu dừng lại, cậu vẫn chưa chịu ngẩng đầu lên.
“Tới rồi.”
Thanh âm trầm ổn vang lên từ trên đỉnh đầu.
Giang Vọng Tân nghe vậy mới chậm rãi ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn xung quanh, nhận ra mình đã về đến thôn trang. Cậu khẽ liếc sang Giang Nam Tiêu: “Ca……”
Giang Nam Tiêu nhẹ giọng đáp: “Ừ.”
“Huynh đi chậm quá.” Giang Vọng Tân đương nhiên nhận ra nhịp bước của Giang Nam Tiêu chậm hơn bình thường, như thể cố tình kéo dài thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT