Có lẽ do tâm trạng đã tốt hơn, Giang Vọng Tân ngủ một giấc đặc biệt sâu, đến khi tỉnh lại, màn giường đã được vén lên một chút, ánh sáng mờ nhạt len qua khe hở chiếu vào.
Theo bản năng, cậu đưa mắt tìm kiếm người bên cạnh. Nhưng điều đầu tiên cậu nhận ra là bản thân đang nằm ở vị trí của huynh trưởng, còn Giang Nam Tiêu thì không thấy đâu.
Cậu lập tức bật dậy, còn chưa kịp vén hẳn màn giường thì đã nghe thấy một giọng nói trầm thấp vang lên:
“Tỉnh rồi à?”
“Ca?” Giang Vọng Tân vội lên tiếng, nhanh hơn cả động tác vén màn của mình. Khi ánh mắt cậu lướt qua căn phòng, liền thấy Giang Nam Tiêu đang ngồi bên cửa sổ, tay cầm một phong thư. Người kia hơi rũ mắt, nhưng khi nghe thấy tiếng gọi, liền ngước nhìn, đôi mắt phượng hẹp dài liếc về phía cậu.
Nhìn thấy người vẫn còn ở đây, Giang Vọng Tân nhẹ nhàng thở ra, nhưng ngay sau đó lại có chút khó mở lời:
“Ca, tư thế ngủ của ta hôm qua có phải… không được đẹp lắm không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play