Đêm đến, Giang Vọng Tân nằm trên giường, mở to mắt, nhìn chằm chằm vào rèm giường trong ánh đèn đuốc mờ nhạt. Một lúc lâu sau, cậu vẫn không sao ngủ được.
Hôm nay, khi đám hạ nhân dọn dẹp xong sương phòng bên cạnh thì trời đã tối. Giang Nam Tiêu cũng chưa kịp sắp xếp lại toàn bộ đồ đạc chuyển từ phòng mình sang. Vì vậy, giờ đây, bên phía tây phòng của Giang Vọng Tân đầy ắp đồ của huynh trưởng, bao gồm cả chiếc án thư mà cậu vẫn thường dùng để đọc sách, viết chữ.
Giang Vọng Tân khẽ nhắm mắt, nhưng trong đầu lại không ngừng hiện lên hình ảnh huynh trưởng lúc nói câu “Ta cần dùng”.
Huynh trưởng… Quả nhiên đã nhận ra.
Cậu bật cười, tự giễu chính mình – một kẻ vốn đã trải qua hai kiếp, vậy mà mỗi khi đứng trước huynh trưởng lại không khỏi lộ ra những biểu cảm trẻ con như vậy.
Chẳng qua cũng chỉ là một chiếc án thư thôi mà.
Nhưng khi huynh trưởng đồng ý thỏa hiệp, cậu vẫn không khỏi vui vẻ.
Rõ ràng kiếp trước cậu từng đứng vào hàng công khanh, chưa đến tuổi hai mươi đã là quan nhất phẩm, trở thành vị Định Quốc công trẻ tuổi nhất trong lịch sử – nhưng đồng thời cũng là người có thời gian tại vị ngắn nhất.
Thế mà giờ đây, kẻ từng được các lão thần trong triều đồng loạt ca tụng là “thiên kiêu chi tử”, lúc này lại chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy mà vui sướng đến mất ngủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT