Chỉ thấy Giang Vọng Tân gục ở mép giường, khuôn mặt đỏ ửng bất thường. Khi hắn tới gần, có thể rõ ràng nghe được hơi thở nặng nề của người kia.
Giang Nam Tiêu đặt tay lên, hơi thở nóng bỏng phả vào lòng bàn tay hắn. Người cậu nóng rực. Hắn khựng lại, khuôn mặt lập tức lạnh xuống, ôm người vào lòng: “Người đâu!”
Giang Vọng Tân luôn nghĩ rằng mình rất hiểu huynh trưởng, nhưng lại không ngờ rằng người kia cũng có một mặt… có thể nói là ác liệt như vậy.
Dường như từ khi hai người thẳng thắn với nhau, hắn càng không che giấu nữa.
Thế là sau khi đối phương giặt áo lót treo lên xong, cậu liền đuổi người ra ngoài, tự mình ở lại trong phòng, nhàm chán lật xem một cuốn du ký—do huynh trưởng từng chuẩn bị cho cậu trước đây.
Vì thấy thú vị, cậu mang từ thư phòng của hắn về phòng ngủ, định lúc rảnh rỗi sẽ xem.
Giang Vọng Tân không để hạ nhân ở lại hầu hạ, một mình ngồi sau án thư lật xem. Lúc đầu còn không cảm thấy gì, chỉ hơi mệt, chẳng mấy chốc liền gục xuống giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play