Giang Vọng Tân tròn mắt kinh ngạc: “Huynh trưởng…”
Cậu đợi mọi người đi hết rồi mới nói đỡ vì không muốn làm mất mặt hắn trước người ngoài, chỉ cần ngăn việc hành hình là được. Hành động này của huynh trưởng lại như đang giúp cậu lấy lòng người khác.
Hắn nhéo nhẹ ngón tay cậu, không nói gì.
Giang Vọng Tân liền hiểu ra.
Trong Hầu phủ chỉ có cậu và huynh trưởng là chủ tử, nên việc quản lý người dưới trướng không thể sơ suất.
Cậu nghĩ cho huynh trưởng, huynh trưởng cũng nghĩ cho cậu, cả hai đều muốn tốt cho nhau.
Giang Vọng Tân nói: “Mấy ngày trước trong phủ mới tuyển thêm hạ nhân, chắc trong đám thị vệ cũng có người lớn tuổi rồi. Qua ít lâu nữa, nên đưa họ rời khỏi phủ thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT