Tiếng còi vốn đã ù ù, tuy nó êm hơn tiếng còi bình thường, nhưng cũng sẽ không đạt tới mức độ dễ nghe của các loại nhạc cụ. Nhưng qua cách thổi của Lục Nam Thâm, cảm giác về nó đã hoàn toàn khác biệt, âm điệu có sự "khai thừa chuyển hợp", cao thấp khác nhau, một chiếc còi xương đơn giản lạc vào tay một người bình thường có lẽ sẽ chỉ là một chiếc còi thuần túy, thế mà rơi vào tay anh đã hoàn toàn trở thành một loại nhạc cụ đạt cấp độ có thể diễn tấu rồi.
Điệu nhạc rất đơn giản, lọt vào tai cho người ta cảm giác cả cơ thể và tâm hồn đều thoải mái, dễ chịu.
Hàng Tư hỏi Lục Nam Thâm đây là điệu nhạc gì, Lục Nam Thâm nói: "Không có tên, tôi thổi đại vậy thôi."
Hàng Tư ngỡ ngàng.
Điều khiến cô bất ngờ hơn có lẽ là chiếc còi xương trước mắt. Cô cầm lên tay nhìn trái nhìn phải, chỉ có đúng một lỗ để thổi, nếu cố chấp cho rằng đây là một lỗ âm thanh, thì thổi ra có lẽ cũng chỉ có một âm thôi chứ.
Đâu thể giống như sáo cây hay huyên đất* có vô số lỗ hổng thì mới thổi ra được các âm điệu khác nhau.
*Là một loại sáo hình cầu, có nguồn gốc từ Trung Quốc, là một trong những nhạc cụ lâu đời nhất ở Trung Quốc, đã được sử dụng trong khoảng bảy nghìn năm. Ban đầu huyên được làm bằng đá, đất sét nung hoặc xương, sau đó chuyển sang gốm, đôi khi được làm bằng tre.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT