Vừa nghe có giá tám đồng tiền, tươi cười trên mặt Ôn Hiểu Ngọc nhạt đi vài phần, tầm mắt dừng lại ở chiếc vòng cổ đeo trên cổ bạn tốt, đáy mắt hiện lên tia ghen tỵ.
Tám đồng tiền…… Gần bằng số tiền tiêu vặt của cô ta trong mộ tuần.
“Còn có rất nhiều kẹp tóc đẹp nữa, cậu nhìn cặp kẹp tóc trên đầu Văn Văn kìa, ba đồng tiền một cặp! Có phải rất đẹp hay không? Chiếc nơ bướm lớn trên đầu tiểu Phương, hai đồng một cái……”
Những món trang sức tóc này đều rất đẹp, giá cả cũng nằm trong phạm vi Ôn Hiểu Ngọc có thể chấp nhận, cô ta động tâm, ôm lấy cánh tay bạn tốt cười tủm tỉm mà nói: “Vậy khi nào mọi người đi nhớ dẫn tớ theo cùng, tớ cũng muốn mua.”
“Được rồi được rồi!”
Ôn Duyệt mỉm cười kéo tay Lý Niệm Thu đi vòng quanh sân thể dục tản bộ. Trên sân thể dục rất náo nhiệt, trên sân bóng rổ có rất nhiều nam sinh đang chơi bóng rổ, địa bàn bên cạnh bị các nữ sinh chiếm cứ chơi ném bao cát, nhảy dây, xa hơn một chút là bàn bóng bàn cũng vây đầy người.
Trường học ở niên đại này, sân thể dục không có sạch sẽ và rộng lớn bằng đời sau, không có đường chạy cao su và bãi cỏ, nhưng vẫn vui vẻ và náo nhiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play