Thời gian trôi qua thật chậm.
Đo mất nhiều thời gian vậy sao?
Tay cô thật mềm.
Trên người cô có mùi hương kỳ lạ, xà phòng có thơm như vậy sao?
Trong đầu Chu Diệu hiện lên rất nhiều suy nghĩ, cuối cùng thật sự nhịn không được mở miệng hỏi.
“Khụ, xong rồi.” Ôn Duyệt ngượng ngùng nhận ra điều này, đỏ mặt thu tay về, lui về sau mấy bước: “Anh có thể giúp tôi đem giỏ xách vào nhà không, nặng quá tôi nhấc không nổi.”
Chu Diệu thở phào nhẹ nhỏm: “Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT