Trong nhà chính Ôn gia, Lý Hoa Hồng lớn tiếng kêu trời khóc đất: “Ôn Quốc Cường, đó chính là một ngàn đồng tiền, một ngàn đồng a! Ông cứ như vậy liền đưa ra!!”
“Tôi chẳng lẽ không đau lòng sao?” Ôn Quốc Cường nín thở gầm lên, gân xanh trên trán đều nhô lên, đôi mắt đỏ ngầu, chỉ vào Lý Hoa Hồng mắng: “Tôi đã từng nói với bà là không nên gây rắc rối với Ôn Duyệt, con bé chỉ là một cô gái, sớm muộn gì cũng phải gả cho người ta, tại sao bà luôn so đo tính toán với con bé?”
“Nếu bà đối xử với con bé tốt một chút, còn có thể xảy ra chuyện như ngày hôm nay sao? Hiện tại thì tốt rồi, tiền bạc đất đai cũng không còn, bà đã hài lòng chưa? Tôi thật là tám kiếp xui xẻo mới cưới một người phụ nữ như bà làm vợ!”
Lý Hoa Hồng không vui: “Tôi làm việc này là vì ai, tôi còn không phải là vì cái nhà này sao! Bây giờ ông lại trách tôi, sao lúc trước cũng không thấy ông ngăn cản gì cả! Bọn họ muốn thì ông liền đưa, sao ông lại hào phóng như vậy!?”
Ôn Quốc Cường bị bà ta làm tức cười, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng: “Chu Diệu là người như thế nào bà còn không rõ sao? Nếu bà không đưa lại tiền cho hắn, hắn có thể quay đầu gây rắc rối cho Hoa tử, bà tin không? Bà cho rằng hắn là cái thứ gì tốt, nói không đưa là có thể không đưa?”
Lý Hoa Hồng bị hỏi đến nghẹn họng, cứng cổ hồi lâu cũng không nói nên lời.
Nhưng bà chính là đau lòng! Một ngàn đồng tiền, bọn họ phải tích cóp bao nhiêu năm mới được a!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT