Cố Mật Như nghe thấy hệ thống chủ xác nhận và trao thưởng, cô nhắm mắt lại, cúi đầu tựa lên đỉnh đầu Tư Hiến Xuân.
Bên ngoài tiếng người ồn ào náo nhiệt, dù kiệu hoa và người khiêng kiệu đều đã rời đi nhưng trên phố vẫn tụ tập một đám đông bàn tán xôn xao.
Xe ngựa của bọn họ dừng ở góc phố, không còn tiếng ồn nào lọt vào, mọi thứ đều không còn quan trọng nữa. Giây phút này, giữa hai người không còn khoảng cách nào, cả về thân thể lẫn tâm hồn.
Cái ôm này dường như chẳng liên quan đến tình yêu, nhưng cũng chỉ là họ tự cho rằng không liên quan.
Hai người không lập tức quay về trấn Tân Dương, Cố Mật Như tìm một nơi để Tư Hiến Xuân bình ổn lại, cô cũng dẫn anh đi ăn một chút.
Sau khi ăn xong, bọn họ còn đến bên ngoài phủ Ninh thân vương xem xét và nghe ngóng được rằng hôn lễ đã diễn ra đúng kế hoạch, tân nương đã tỉnh lại.
Bọn họ lại dạo quanh thành Tuần Châu một vòng. Tư Hiến Xuân ở nơi này vẫn không muốn tháo mũ trùm, Cố Mật Như cũng không ép buộc, dù sao mũ trùm cũng có thể che nắng mà Tư Hiến Xuân vốn không nên tiếp xúc với ánh sáng mạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play