Ra khỏi phòng của Tư Tĩnh Nhu, cô mới về phòng của Tư Hiến Xuân.
Tư Hiến Xuân nằm quay mặt vào trong, trông anh như đã ngủ nhưng Cố Mật Như không cần nghe nhịp thở cũng biết anh chưa ngủ.
Cô không hiểu tại sao mình lại tự tin như thế nhưng cô biết chắc rằng Tư Hiến Xuân đang chờ mình về.
Cố Mật Như đi đến bên lò than, nhóm thêm lửa rồi thổi tắt hai cây nến.
Sau khi nằm lên giường, cô nghe thấy Tư Hiến Xuân thở ra một hơi thật sâu.
Trong đêm đông lạnh lẽo như thế này, có người luôn chờ mình về, đối với Cố Mật Như, đó là một điều vô cùng ấm áp.
Cô nghiêng người nhìn về phía Tư Hiến Xuân, nhẹ giọng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT