Cố Mật Như ôm lấy đầu Tư Hiến Xuân, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp đỉnh đầu và sau gáy anh, từng chút một trấn an cảm xúc của anh.
Nhưng cái ôm này không kéo dài lâu, bởi vì Tư Hiến Xuân rất nhanh đã kiểm soát được cảm xúc của mình.
Mắt anh đỏ hoe, anh cố gắng thoát khỏi vòng tay của Cố Mật Như rồi cúi đầu, không dám nhìn vào mắt cô.
Anh sợ rằng nếu bây giờ anh ngẩng đầu lên, thứ hắn nhìn thấy trong mắt cô sẽ là sự khinh miệt. Mà nếu thật sự là như vậy, Tư Hiến Xuân chắc chắn sẽ đánh mất toàn bộ dũng khí của mình, và sẽ không bao giờ dám đưa tay về phía cô nữa.
Anh không muốn bản thân trông giống một con chó bị đánh xong lại quấn lấy người ta, nhưng sự thật là, ngay cả việc tự mình trở về giường, anh cũng không làm được.
Cố Mật Như không làm khó anh thêm, cô nhanh chóng đỡ lấy cánh tay anh và nói:
“Ta đỡ ngươi về giường nằm nghỉ một lát nhé. Một lát nữa ta sẽ bảo Chương Tiền và Từ Tứ đi tìm một cành cây thích hợp để làm gậy cho ngươi.”
Tư Hiến Xuân được Cố Mật Như đỡ đứng lên, cánh tay anh khoác lên người cô, bị cô nửa đỡ nửa ôm mà chậm rãi trở về giường.
Một trận bộc phát cảm xúc còn khiến anh kiệt sức hơn cả một buổi sáng bị giày vò.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT