Buổi tối, Chung Giang Hải đã sớm chuyển hàng qua, vì cũng không cần thu tiền nên chưa đến tám giờ đã trở về. Hai người đều tự thu dọn nhà cửa một chút, sau khi thắp hương cho ba mẹ liền đi ngủ sớm. Sáng hôm sau, kiểm tra cửa sổ, lái xe vào Nam Thành.
Bữa trưa được giải quyết tại nhà bà cụ Ngô Anh Hà. Bà đã làm thịt kho tàu, tay nghề của bà cụ thì khỏi bàn, một mình Chung Giang Hải ăn hết một đĩa thịt, ăn xong thì lau miệng rồi nói: "Vẫn là cơm nhà mình là ngon nhất."
Bà cụ Ngô Anh Hà liếc nhìn Chung Giang Hải đang chuẩn bị nằm ườn ra ghế sofa, nhịn không được mà nói một câu: "Thịt kho tàu mẹ làm cho Tình Tình mà con ăn hết rồi."
"Ở đây còn nhiều mà bà." Chung Tình thấy trước mặt bà cụ vẫn còn một đĩa lớn, chẳng phải vẫn còn nhiều sao?
"Đúng vậy đúng vậy." Chung Giang Hải không ngại chút nào, đã ngồi trên ghế sofa xem TV, còn đáp lời.
Bà cụ Ngô Anh Hà không nói gì thêm, chỉ bảo Chung Tình ăn nhiều một chút.
Thực ra nửa năm nay bà cụ Ngô Anh Hà rất ít khi cằn nhằn Chung Giang Hải. Nếu là trước kia, mỗi lần vào nhà là bà cụ lại lải nhải không ngừng, toàn là những lời trách móc, chủ yếu cũng là vì bị ông chọc tức quá nhiều. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play