Khi trời vừa hửng sáng, Chung Tình đã xuống lầu. Đến khi cô làm xong mọi việc, Khương Dã vừa vặn xuống lầu.
"Anh có khó chịu không?" Chung Tình bưng bát đi đến bên bàn, đặt xuống rồi hỏi Khương Dã đang đứng ở cầu thang.
"Cũng ổn, không khó chịu lắm, chỉ là đầu hơi đau. Tại sao tối qua em không về?" Khương Dã đi xuống hỏi cô.
Khương Dã không nhớ rõ lắm những chuyện sau đó, ký ức cuối cùng của anh dừng lại ở nụ hôn anh dành cho Chung Tình trong quán bar, còn có lời khen ngợi dành cho Kim Dương.
Chung Tình mỉm cười, đi vào bếp, không trả lời câu hỏi của Khương Dã. Đến giờ cô vẫn còn nhớ tối qua có một người kéo tay cô, nhất quyết không cho cô về nhà. Sau khi Khương Dã say rượu thì đáng yêu hơn Khương Dã bây giờ gấp trăm lần.
Tuy rằng sau đó anh nôn đến trời đất tối tăm nhưng Chung Tình không hề ghét bỏ, cô vẫn cảm thấy Khương Dã mè nheo ở cửa quán bar rất đáng yêu.
Đột nhiên bị ai đó ôm eo từ phía sau, Chung Tình nắm lấy bàn tay trên eo, nói: "Đau đầu còn không ngồi xuống nghỉ ngơi đi, còn ở đây làm loạn à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play