Đêm đó, Chung Tình phấn khích đến mức trằn trọc trên giường, mãi đến khi trời tờ mờ sáng cô mới bắt đầu lơ mơ buồn ngủ, chính thức chìm vào giấc ngủ thì cũng gần năm giờ sáng.
Khi tỉnh dậy, cô nghe thấy bên ngoài ồn ào náo nhiệt. Trong nhà cũng nghe thấy tiếng động lớn. Mặc quần áo xong, Chung Tình liền chạy ra phía cửa chính. Vừa ra đến cửa, cô đã thấy bà Ngô Anh Hà đang đứng chỉ huy Chung Giang Hải làm việc.
"Này này, dịch ra bên phải một chút, cái dây thừng trên kia phải buộc chặt vào, nếu không gió thổi là bay mất đấy." Bà cụ Ngô Anh Hà vừa nói vừa giơ tay chỉ về phía bên phải.
Chung Tình nhìn lên thì thấy Chung Giang Hải đang bận rộn trên cổng sắt. Đầu ông đầy mồ hôi, đang cố trèo lên đỉnh cổng, tay thì loay hoay mãi mà vẫn không buộc được sợi dây đỏ.
"Thấp xuống một chút nữa, phải kéo thẳng ra, thế này nhìn đã thấy khó chịu rồi.” Bà cụ Ngô Anh Hà hạ tay xuống, có vẻ hơi mất kiên nhẫn.
Sau một hồi loay hoay, Chung Giang Hải cũng buộc xong tấm băng rôn, cẩn thận leo xuống khỏi cổng sắt. Vừa xuống ông đã đưa tay lau trán: "Mẹ à, mẹ đúng là đứng nói chuyện không đau lưng, mẹ lên thử xem?"
"Mẹ có đứng không thì lưng vẫn đau đây này, bảy mươi tuổi rồi mà con còn bảo mẹ trèo lên thử, thật là hết nói nổi." Bà cụ Ngô Anh Hà lại nhìn tấm băng rôn, đến liếc mắt nhìn Chung Giang Hải cũng lười.
"Bà ơi, sao bà lại đến đây?" Chung Tình cười hỏi.
"Xem chương trình ti vi xong, bà phấn khích không ngủ được, 5-6 giờ sáng đã gọi điện cho chú, cứ bắt chú phải đi đón bà. Chú phải mất một buổi sáng mới đi được một vòng ra thành phố, nếu không phải sáng sớm lái xe dễ thì có khi giờ chú với bà còn đang mắc kẹt trên đường đấy." Chung Giang Hải tranh lời nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT