Ở một nơi khác, Chung Minh Lượng được nhắc đến hắt hơi rõ to. Hiện giờ, cậu được xem là ngôi sao trong mắt bạn học, đặc biệt là sau khi nhiều bạn vô tình ăn thử đồ hộp từ nhà máy của vườn trái cây Hạnh Phúc, không ít người đã chạy đến tìm cậu để mua hàng.
Chung Minh Lượng cảm thấy mình như một thương nhân trung gian.
Không hiểu vì sao, rõ ràng cậu không chuyên bán hàng mà lại trở thành một đại lý bán hàng.
Đương nhiên, nếu chỉ có một hai người thì không sao, ba bốn người cũng được. Nhưng nhiều người hơn thì cậu không thể đáp ứng hết. Dù sao cậu cũng là sinh viên đại học, bắt cậu phải nhớ ai muốn mua gì mọi lúc thì có hơi quá sức, cũng có hơi tốn thời gian.
Khó khăn lắm cậu mới được thư giãn. Vừa dụi mắt, Chung Minh Lượng đã ngồi dậy và hỏi bạn cùng phòng: "Mấy giờ rồi?"
"Ba giờ chiều. Vừa rồi tiểu Trương ở phòng bên cạnh đến tìm cậu, bảo cậu đến ký túc xá của cậu ta một chuyến." Đầu To nói.
"Trời ơi, chắc chắn cậu ta lại muốn mặc cả với tôi. Các cậu nói xem tại sao tên này lại keo kiệt như vậy? Tôi có được quyết định đâu. Giá mà ba tôi bán tại vườn trái cây còn cao hơn giá tôi bán cho cậu ta. Giá tôi đưa ra đã là giá hữu nghị rồi. Thật là làm ơn mắc oán." Chung Minh Lượng cảm thấy có chút bực bội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT