Cô lại mở điện thoại nhìn thoáng qua, vẫn không có tin nhắn, Chung Tình sắp xếp tiền bỏ vào túi nhỏ đeo trên người, vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy Khương Dã dựa vào xe.
Anh nghiêng người dựa vào xe, một tay đút vào túi quần, bởi vì thời tiết có chút nóng nên anh mặc chiếc áo thun ngắn tay màu đen, phía dưới là quần jean.
Thật ra Khương Dã cũng rất trắng, đại khái là bởi vì bình thường không phải ở trong xe thì chính là ở trong phòng nên anh rất ít khi tiếp xúc với ánh mặt trời. Hôm nay có lẽ phải đi khách sạn xem công nhân đẩy nhanh tiến độ, anh cố ý đội một cái mũ bóng chày màu đen, anh và Chung Tình bốn mắt nhìn nhau, lập tức mỉm cười.
"Anh tới rồi." Giọng Chung Tình cũng không nhỏ, vừa vặn đủ để Khương Dã có thể nghe được, người trước đó còn chưa rời khỏi lập tức quay đầu lại, đã nhìn thấy người đàn ông bên cạnh xe đứng thẳng người, sau đó đi về phía Chung Tình.
"Trên đường thấy tin nhắn của em nên không nhịn được mà rẽ qua đây. Trưởng phòng Lý đã gọi tới năm cuộc, em nói làm sao bây giờ? Anh có nên nghe máy không?" Khương Dã đi tới, thấy hôm nay Chung Tình cũng đội mũ lưỡi trai, thật đúng là tâm ý tương thông. Anh giơ tay nâng vành nón, sợ Chung Tình không nhìn thấy anh, dứt khoát dùng hai tay ôm lấy mặt Chung Tình nói.
"Nghe đi." Chung Tình cười nói, cũng không vì động tác của anh mà không vui, ngược lại xoay vành nón ra phía sau.
"Nghe thì nói thế nào?" Khương Dã hỏi cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play