Chung Tình bảo Tiểu Vũ đi trước, còn cô thì ở lại quán cùng Khương Dã.
Khương Dã ngồi bên bàn, nhìn cô lấy một cái cốc từ bên trong ra rồi hỏi anh: “Anh uống gì không?”
“Không uống, em đừng bận nữa, đến ngồi nghỉ một lát đi, bình thường ở vườn trái cây đã đủ bận rồi.” Khương Dã đứng dậy, vòng qua quầy bar đi vào bên trong, đứng bên cạnh cô, đặt tay lên cánh tay Chung Tình. Chung Tình ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy gương mặt anh ở gần trong gang tấc.
Chung Tình vốn không thấp, giày có một chút gót nhỏ, tính ra cũng khoảng một mét bảy hai, tuy vậy cô vẫn thấp hơn Khương Dã khá nhiều nhưng khoảng cách gần như vậy, chỉ cần cô ngẩng đầu là có thể nhìn thấy rõ dáng vẻ nghiêm túc của anh.
Đôi mắt sâu thẳm của Khương Dã như xoáy nước, khiến tim Chung Tình đập lỡ một nhịp khi nhìn vào.
“Nghỉ một chút đi.” Khương Dã nhìn vào mắt cô, nói tiếp, giọng nói rất nhẹ, rất dịu dàng, hoàn toàn khác với cách nói chuyện thường ngày.
“Không mệt.” Chung Tình khẽ nhếch môi, kéo bàn tay ấm áp trên tay mình lên, sau đó xoay người anh lại, đẩy ra khỏi quầy bar, nói: “Chẳng lẽ anh không muốn uống thứ em làm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play