“Chậm rãi ngoảnh nhìn lại, những đêm từng thuộc về đôi ta.
Người vẫn là người, đỏ rực như vầng thái dương trong lòng ta…
…”
Giọng hát cất lên, thư ký Kim phát âm tiếng Quảng Đông rất chuẩn, hát cũng khá chuyên nghiệp, động tác trên sân khấu tự nhiên hơn nhiều.
Không giống như Tiểu Hoàng Oanh, nhớ hồi đó khi cô cầm micro nói chuyện, tiếng phổ thông vẫn pha lẫn giọng địa phương Nam Thông.
Nhưng Lý Truy Viễn vẫn cảm thấy, Tiểu Hoàng Oanh hát hay hơn.
Chính bài hát này của cô đã đưa hắn bước vào một con đường mà trước đây chưa từng nghĩ tới.
Tất nhiên, nếu nhất quyết phải tìm một lý do thực tế thì cũng không phải là không có.
Ví dụ như, khi Tiểu Hoàng Oanh hát bài này, cô đã đặt cả cảm xúc vào đó, còn thư ký Kim thì chỉ mong nhanh chóng hoàn thành quy trình ban ngày để tối còn đi đào mộ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play