Bạch Hạc Chân Quân duỗi lưng thật dài, vẻ mặt lộ ra sự thoả mãn, giống như vừa rồi lão đã nuốt trọn ba con hào tươi béo mẫm chỉ trong một hơi.
Loại đãi ngộ này, chỉ có lão mới có phúc hưởng thụ. Tăng Tổn nhị tướng cũng chẳng được miếng lợi ấy.
Nếu không phải vì không dám làm càn trước mặt người kia ở thế giới bên ấy, thì Bạch Hạc đã sớm muốn mượn ba bộ thẻ bài, triệu hai kẻ kia ra, để bọn chúng đứng nhìn lão ăn, mùi vị ấy ắt sẽ càng thêm mỹ diệu.
Chuyện linh hồn đã giải quyết, kế tiếp đương nhiên là đến phần nhục thể.
Dù sao cũng là nhân sĩ chính đạo, thi thể lại quá sạch sẽ, đâu hợp khẩu vị của Nhuận Sinh.
Khi Bạch Hạc Chân Quân rời xuống nghỉ ngơi, Thụ Đồng cũng tan biến. Lâm Thư Hữu nghe theo phân phó của Đàm Văn Bân, đem ba bộ thi thể chuyển tới gần một bãi rác.
Bãi rác ấy chỉ là một nền xi măng nhỏ, dung tích chưa đến ba mét khối, tựa hồ chỉ để làm ký hiệu. Xung quanh, rác rưởi chất thành từng đống, kéo dài như một ngọn núi nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT