Nhìn rõ mặt người đến, lưỡi của Tống Lương không tự chủ được mà thắt lại: "Chị dâu, đây là đến biểu diễn hay là đến uống hai ly thế?"
Tần Tranh theo tầm mắt của Tống Lương quay đầu lại, liền nhìn thấy Tạ Nhất Phi đã nhiều ngày không gặp. Không đúng, đã gặp rồi, nhưng mỗi lần đều chỉ là thoáng nhìn, ở hành lang văn phòng, ở nhà ăn bệnh viện... Bọn họ ai làm việc nấy, dường như đột nhiên đã biến thành hai đường thẳng song song không giao nhau.
"Sao giờ này em lại đến đây?" Vừa thốt ra khỏi miệng, anh mới phát hiện giọng của mình có chút khàn.
Tạ Nhất Phi liếc nhìn những chai rượu đầy trên bàn, lại nhìn người đàn ông trước mặt, dù đang ngồi cũng có thể thấy được dáng người cao ráo chân dài ưu việt của anh, khuôn mặt lạnh lùng đó dù mang theo vẻ chán đời thì vẫn có thể khiến vô số cô gái mê mẩn, nhưng đôi mắt như vực sâu lại không còn ánh sáng.
Xem ra thật sự đã uống không ít.
Cô tránh ánh mắt của anh, nhặt chiếc áo khoác anh đánh rơi dưới đất, phủi bụi trên đó: "Người lái xe em gọi đã đến trước cửa rồi, đi thôi, về nhà."
Người đàn ông vẫn nhìn cô không chớp mắt. Ngay khi cô cho rằng anh sẽ từ chối, anh đột nhiên loạng choạng đứng dậy, còn chưa đợi cô hoàn hồn lại, cánh tay dài của anh đã trực tiếp vòng qua vai cô. Điều này giống như anh đứng không vững muốn mượn lực của cô, lại giống như anh chỉ đơn thuần muốn ôm cô vào lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play