Thấy Phó Ân lại đá quả bóng này cho Tưởng Đạc, Lục U chỉ có thể mở to mắt quay sang nhìn Tưởng Đạc: “Tưởng tiên sinh, anh có tiện chụp ảnh không ạ?”
Giọng điệu dịu dàng, không hề có chút kiêu ngạo như khi hai người đấu võ mồm thường ngày.
Cô đã nhìn ra, thật ra Phó Ân đang xem sắc mặt của Tưởng Đạc.
“Tưởng tiên sinh, tôi chụp cho ngài một tấm nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT