Úy Nam làm thế nào cũng không nghĩ đến thứ anh lấy ra lại là mấy thứ này!
Cô sợ đến mức liên tiếp lùi về sau hai bước, còn không quên đặt hai tay ra sau lưng, không ngừng lắc đầu: “Không cần, không cần đâu, tôi có tiền.”
Vừa dứt lời, cô dường như sợ Khương Tư Duệ không tin liền xoay người từ trong túi áo khoác lấy ra một chiếc khăn tay được quấn chặt, trải ra trước mặt anh.
Cô mở khăn tay, có chút ngượng ngùng giải thích: “Tôi thật sự có tiền, không dám để lộ ra ngoài là vì sợ bà già Vương Tam Hoa đến gây rối. Số tiền này đủ để tôi và Tiểu Bội sinh hoạt trong thời gian tới.”
Ngày đó ở cửa hàng giặt chăn bông, Úy Nam cẩn thận nên đã dặn dò chủ tiệm may thêm một chiếc túi bên trong áo bông.
Sau đó, cô còn cố ý chạy đến ngân hàng mở một quyển sổ tiết kiệm, gửi tiết kiệm hết số tiền đang có, còn quyển sổ luôn được cô mang theo bên người.
Ngôi nhà này ngoại trừ những vật dụng được dùng để kinh doanh quán ăn thì hoàn toàn trống rỗng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play