Úy Ninh lại không nghĩ nhiều như vậy, cũng không để ý đến sắc mặt của mọi người trong nhà.
Cậu chỉ nói ra suy nghĩ của bản thân: “Chị, em không biết anh ta là người như thế nào, và em cũng sẽ không gọi một người xa lạ là anh rể. Lần sau quay lại chị nhớ mang theo một bức ảnh để mọi người nhìn xem, tốt xấu gì cũng phải để mọi người nhìn xem anh ta trông như thế nào. Ba nói anh ta là anh hùng, nhưng em không quan tâm anh ta có phải là anh hùng hay không, nếu trông không xứng với chị thì không được!”
“Đúng đúng đúng, Nam Nam, Ninh Ninh nói không sai, lần sau trở về con nhớ mang theo bức ảnh của người đó để ba mẹ nhìn xem cậu ta là người như thế nào.”
Úy Nho Thanh cũng tán thành.
Bởi vì cả gia đình đều trân trọng khoảng thời gian hiếm hoi được ở bên nhau, nên đêm hôm đó Úy gia trò chuyện đến tận khuya.
Đến khi Úy Nam lấy quần áo đi tắm thì đã là nửa đêm. Lúc này, cô chợt nhìn thấy quyển sách cũ mà trước đó cô đã đặt trên bàn.
Úy Nam cầm quyển sách kia lên, sau đó vội vàng chạy đến phòng ba mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT