Cam Đường đương nhiên không để ý đến lời cầu xin của Sầm Tử Bạch — giống như năm đó gã cũng không để ý đến tiếng khóc lóc van xin của cậu.
Cậu trực tiếp và đơn giản khóa Sầm Tử Bạch vào trong phòng.
Sầm Tử Bạch thân hình cao lớn, nhưng trong khoảnh khắc đó lại trông vô cùng đáng thương.
Gã không như Cam Đường tưởng tượng sẽ khóc lóc ầm ĩ, mà chỉ im lặng và yếu đuối nhìn chằm chằm vào chàng trai trước mặt, những giọt nước mắt trong vắt lặng lẽ rơi xuống, theo gương mặt điển trai của gã nhỏ xuống, trực tiếp làm ướt mu bàn tay của Cam Đường.
Ánh mắt của Vu Hoè phía sau khiến Cam Đường như ngồi trên đống lửa.
Cậu cắn chặt môi, trong lòng càng thêm tức giận, rõ ràng cậu chẳng làm gì sai, nhưng trong khoảnh khắc này lại có một cảm giác tội lỗi kỳ lạ như đang bỏ rơi một chú chó con.
“Im, đừng khóc nữa! Cậu nghĩ khóc như vậy rất đáng yêu sao? Thật là kinh tởm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT