Yên ổn được một tuần, Lệ Cẩn Hành không biết tra được thông tin lưu trú của tôi từ đâu.
Mỗi ngày đều có đồ chơi được gửi đến.
Hôm đó, tôi mở cửa, thấy anh đứng đó với một bộ đồ đơn giản, không còn vẻ lạnh lùng xa cách của bộ vest công sở thường ngày, trông chẳng khác gì một sinh viên đại học nho nhã và dịu dàng.
Anh tựa vào khung cửa, bên cạnh là một đống đồ chơi cao gần bằng anh.
Tôi chính nghĩa nghiêm nghị, nói thẳng:
“Mang đi đi.”
Anh thản nhiên đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play