Khi tỉnh lại, đã là ngày hôm sau.
Cả đêm không về nhà, không biết nhóc con có quấy khóc đòi tìm mẹ không.
Tôi vội vàng rút kim truyền trên tay, vừa xoay người thì đụng ngay khuôn mặt u ám của Lệ Cẩn Hành.
Giọng anh lạnh lùng:
“Bạch Ninh, em không muốn sống nữa đúng không?
Dạ dày tệ đến mức đó mà còn dám uống rượu?”
Vừa nói, anh ấn tôi trở lại giường, gọi y tá đến truyền nước lại cho tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play