Ứng Uyên nhẹ nhàng bóp cằm Thanh Thần, đẩy mặt nàng sang một bên.
Cảm giác kỳ lạ do bị nàng mút ngón tay vẫn còn vương vấn, khó mà xóa đi ngay lập tức. Hắn rũ mắt, nhìn thiếu nữ vẫn trông mong ngước lên nhìn mình, có chút dở khóc dở cười. Hắn giơ tay, khẽ vỗ lên đầu nàng. "Tiểu thanh, không được tham lam."
"À…" Thanh Thần tiếc nuối ngồi thẳng dậy.
Tấm chăn trên người nàng trượt xuống, chồng lên bên hông. Vì ngủ cùng phòng với Ứng Uyên, nàng chỉ mặc váy giao lĩnh đơn giản, tuy không hở hang nhưng lớp vải mỏng mềm lại ôm sát lấy dáng người uyển chuyển.
Vạt áo bị nàng ép đến có chút xô lệch, để lộ xương quai xanh tinh xảo cùng một đường da thịt trắng ngần. Tóc dài đen mượt hơi rối, phủ xuống vai, kết hợp với dáng vẻ mới tỉnh ngủ, mang theo nét quyến rũ lười biếng đến mức khó ai có thể phớt lờ.
Đặc biệt là đôi môi vừa liếm qua máu tươi, giờ đây vẫn còn hơi ướt át, đỏ bừng lên như một lớp nước sóng sánh mê hoặc.
Ứng Uyên chỉ thoáng liếc qua rồi lập tức dời tầm mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play