Không Vọng Hải vực trải dài, rộng lớn hơn Tây Hải rất nhiều.
Thanh Thần quen biết Ứng Uyên đã mười mấy năm, nhưng đây là lần đầu tiên nàng đặt chân đến lãnh địa của hắn.
Ứng Uyên không sống trong long cung dưới đáy biển như các vị Long Vương khác, mà trú ngụ trên một hòn đảo giữa biển.
Ánh nắng đầu đông dịu nhẹ, như những sợi tơ vàng mảnh mai rải xuống mặt biển xanh thẳm. Gió biển phả qua, làm sóng nước lấp lánh như phủ một tầng kim quang. Trên đảo, những tán tiên thụ rợp bóng, cung điện nguy nga thấp thoáng trong làn sáng nhàn nhạt. Từng đàn tiên điểu trắng muốt bay lượn trên bầu trời, tiếng kêu trong trẻo như khúc nhạc nơi tiên cảnh.
Hai người đáp xuống trước tòa cung điện nguy nga nhất.
Về Tiều và Bàng Dực sớm đứng đợi, vừa trông thấy Ứng Uyên mang theo Thanh Thần trở về, cả hai đều kích động đến mức suýt chút nữa reo lên.
Bàng Dực tuổi trẻ, khuôn mặt cương nghị đỏ bừng, trong lòng âm thầm hét vang: Là một cô nương!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT