Chu Chiêu nghe xong, trong lòng khẽ thở dài.
“Mấy ngày nay, Phàn Âm có đưa cho ngươi mấy quyển truyện chí quái không? Những truyện mà Tống Ngọc bán cho Phàn Âm, không phải chỉ có sáu mà là bảy quyển.”
Chuyện đầu tiên, chính là quyển trúc giản tả tơi trong tay nàng.
Khi đó, văn bút của hắn vẫn còn non nớt, nội dung cũng chưa mang sắc thái u ám rùng rợn, cũng không có những chữ nghĩa khó nói nên lời. Hắn viết về một thư sinh và yêu tinh hoa lê nảy sinh tình cảm, ngôn từ ngập tràn những xúc cảm ngây thơ, vụng dại.
Phàn Lê Thâm tối qua đã theo dõi toàn bộ quá trình điều tra vụ án, lập tức hiểu được ẩn ý trong lời Chu Chiêu, sắc mặt hắn càng lúc càng tái nhợt.
“Hắn có gửi mấy rương sách tới, khi ấy còn cố ý nhấn mạnh là tìm được mấy quyển hay, bảo Phúc thúc đặt lên án thư của ta. Nhưng gần đây tâm trạng ta rối bời, chẳng buồn đọc lấy một quyển, cũng không biết bên trong có sách của Tống Ngọc hay không.”
Phàn Lê Thâm nói xong, cười gượng: “Hắn đã có ý hãm hại ta, thì chắc chắn là có. Trước đó còn nghe hắn nói mình bị Phàn Âm mua đi, ta nào ngờ là dùng để đối phó với ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play