Tống Ngọc nghi hoặc nhìn sang Chu Ương và Hứa Dạng.
Bọn họ bốn người vốn là đồng song thuở nhỏ. Hôm đó, hắn cuối cùng cũng không dựa vào gương mặt mà là nhờ vào truyện chữ để kiếm được bạc, vui mừng khôn xiết, nên mới mở tiệc mời cả bọn, còn có Hạ Giang dẫn Trần Sơn Hải theo.
“Gì mà biến thành người khác? Ta không nhớ chút nào. Chu Ương, Hứa Dạng, chẳng lẽ Hạ Giang lừa ta?”
Chu Ương mang dáng vẻ thư sinh, mặt trái xoan mềm mại, không góc cạnh, lắc đầu nói với Hạ Giang:
“Hôm đó ta uống hơi nhiều, gục luôn trên bàn. Nhưng khi tỉnh dậy, ta thấy áo Hạ Giang quả thực bị xé rách, mắt đỏ hoe. Còn ngươi thì nằm trên đất. Trần Sơn Hải nói ngươi uống say nổi điên, bị hắn đánh bất tỉnh. Sau đó Hạ Giang kể lại với ta, bảo đừng nói cho ngươi biết, sợ ảnh hưởng đến tình nghĩa huynh đệ. Còn dặn rằng sau này có tụ họp thì nhất quyết không cho ngươi uống rượu nữa. Chuyện có thật, nhưng ta không tận mắt thấy.”
Sắc mặt Tống Ngọc trong nháy mắt trắng bệch.
Hứa Dạng thấy vậy cũng phụ họa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT