“Hiện tại, trước tiên chúng ta hãy đưa vật này vào cung, trình lên Hoàng thượng. Mọi chuyện biết được trong đêm nay, đều phải tâu lại như thật. Chúng ta làm mồi cũng coi như tận lực rồi.”
Chu Chiêu chưa từng quên, mục đích của bọn họ không phải là chen chân vào cuộc tranh đấu hoàng quyền, mà là để truy tìm hung thủ đã sát hại Chu Yến.
“Thời thế đã khác xưa, bốn năm đã qua, nếu phe còn lại đến giờ vẫn không biết đến sự tồn tại của chiếu thư này, vậy thì nói gì đến đoạt đích, thà nhận thua cho rồi. Mà đêm nay chúng ta sẽ đưa vật ấy vào cung, muốn cướp lấy, đây chính là cơ hội cuối cùng. Cho nên bọn chúng chỉ có thể cử tử sĩ trực tiếp ra tay, liều chết cản đường vây sát.”
Chu Chiêu vừa nói, vừa đưa mắt nhìn hai người đang chăm chú lắng nghe nàng, rồi xoay người đi về phía hoàng cung.
“Năm xưa khi xảy ra án Sơn Minh Trường Dương, Hoàng thượng vừa mới giao vật này cho công chúa, khi ấy chỉ có ba người biết. Người thứ tư biết chuyện ấy, chính là hung thủ sát hại ca ca ta – Chu Yến.
Đảng của Tam hoàng tử và Thái tử, chỉ có một bên biết việc này, nên hôm đó chỉ có một toán người đến. Các huynh nghĩ xem, nếu không phải Lý Hoài Sơn chen ngang, chúng ta lại xông vào biệt viện như những kẻ không mời mà đến, thì người kia vốn dĩ là định uy hiếp công chúa giao vật kia ra.
Việc gì cũng phải giữ kín mới thành. Trong tình thế đối phương vẫn chưa biết, lại chỉ có thể ra tay một lần là thành công, sao có thể dễ dàng phái người xuất thủ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play