Chu Chiêu không biết giữa Hàn Tân Trình và bệ hạ có mối ràng buộc gì, nhưng hắn có thể nắm giữ Nam quân — đội quân cận vệ phụ trách bảo vệ hoàng cung và canh giữ cung cấm — thì nhất định là người thân tín bên cạnh bệ hạ.
Nghĩ đến đây, Chu Chiêu sải bước rời khỏi phòng, tiến vào màn mưa mù mịt. Nàng vươn tay về phía chú mèo đen đang co ro nơi khe núi giả.
Dự liệu là những giọt mưa sẽ lạnh buốt rơi xuống đầu mình, thế nhưng chẳng có gì chạm đến. Chu Chiêu nghiêng đầu, thấy Tô Trường Oanh không biết từ lúc nào đã giương ô, đứng lặng lẽ bên cạnh nàng.
Chú mèo đen run lên bần bật, phát ra vài tiếng “meo meo” yếu ớt, nhìn bàn tay trắng trẻo của Chu Chiêu lại chẳng dám động đậy.
Chu Chiêu mỉm cười, mắt cong cong như trăng khuyết. Nàng cúi người ôm lấy chú mèo từ trong khe núi giả ra, nhét vào trong lòng. Mèo con giãy giụa mấy cái, phát hiện nữ nhân này khí lực mạnh như trâu, biết điều nên dứt khoát không phản kháng nữa, rút đầu vào lòng nàng, thân thể khẽ run rẩy.
“Nghĩa phụ sắp có hành động rồi.”
Chu Chiêu vừa ôm mèo vừa đi, vừa trò chuyện cùng Tô Trường Oanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play