“Không sai, chính là đứa trẻ.”
Chu Chiêu vừa nói, vừa quay sang nhìn Tô Trường Oanh: “Nếu như hung thủ giết Bạch Thập Tam Nương là vì nàng ta cất giấu chiếc khăn tay của nghĩa phụ, thì dẫu cho bọn họ có đào ba thước đất cũng không ngờ vật đó lại nằm trong bụng rắn. Bạch Thập Tam Nương đã chết, là để giết gà dọa khỉ, khiến không ai dám đến quan phủ tố cáo nữa.
Bạch Thập Tam Nương còn có thể đi cáo quan, vậy còn Niên Niên? Cậu bé chẳng qua chỉ là một hài nhi ngây thơ chưa hiểu sự đời.
Thậm chí theo suy đoán trước đó của chúng ta, nếu Bạch Thập Tam Nương là ngoại thất được một vị quyền quý nuôi ở bên ngoài, thì đứa nhỏ kia trên danh nghĩa chính là con tư sinh của người đó.
Một đứa trẻ như vậy, có bao nhiêu giá trị, không cần ta và huynh phải nhiều lời.”
Sở dĩ được gọi là nghĩa phụ, là vì ông ta ưa thu nhận những đứa trẻ có bản lĩnh.
“Cho dù hắn thật sự là con trai của Trần Quý Nguyên thì đã sao? Chết rồi cũng không có bằng chứng, chỉ cần Bạch bà bà và bọn họ một mực chối cãi, thì ai có thể nói rõ chân tướng? Lui một vạn bước mà nói, hắn cũng là một quân cờ mới có sẵn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT