Chương Nhiên chết rồi, ngay đúng lúc bọn họ tìm tới cửa.
Một cơn lạnh buốt từ gan bàn chân xông thẳng lên đỉnh đầu, khiến Chu Chiêu rét run.
Nàng thậm chí còn chưa kịp đối chất với ông ta, cũng chưa hề nắm được chứng cứ nào trong tay, vậy mà Chương Nhiên đã đột ngột qua đời.
Chu Chiêu nghĩ tới đây, giọng nói khô khốc: “Chương đại nhân mất vào khi nào, vì sao lại ra đi?”
Quản gia sững sờ, rõ ràng không ngờ Chu Chiêu tới đây không phải để phúng viếng. Hắn dùng tay áo lau khóe mắt đỏ hoe, rồi chắp tay vái Chu Chiêu.
“Từ sau khi vào thu, thân thể đã không được khỏe. Vài ngày trước thấy đỡ hơn, nghĩ trời thu trong trẻo, liền cùng mấy vị công tử ra trang trại cưỡi ngựa. Nào ngờ trở về liền phát bệnh. Bệ hạ còn đích thân phái thái y tới xem mạch, chỉ nói là lúc tiểu thư Nhược Thanh qua đời, chủ quân đau buồn quá độ, thương tổn đến phế phủ.
Về sau tiết thu lạnh lẽo, tà phong nhập thể, sau khi cưỡi ngựa về, hàn khí xông lên đầu. Đúng như câu bệnh đến như núi đổ…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play