Tô Hữu Đức mặt mũi đầy nước mắt nước mũi, gần như sụp đổ, quỳ sụp xuống, bò đến bên chân Chu Chiêu, hai tay bấu chặt lấy vạt áo nàng.
“Cứu ta! Cứu ta với! Ta thực sự không muốn chết!”
Chu Chiêu đứng yên bất động, lặng lẽ nhìn hắn.
Dù có câu “người không vì mình, trời tru đất diệt”, nhưng nàng có thể khẳng định— Tạ Lâm Nương bị ép buộc đi vào đường chết, cũng không hề muốn chết.
Ngay cả khi đã bước lên Hoàng Tuyền lộ, bà vẫn chốc chốc ngoảnh đầu, lưu luyến nhìn lại.
Bà nhớ thương lũ trẻ mồ côi mà mình từng che chở, đến cả một câu từ biệt cũng không kịp nói, đã lặng lẽ chết đi trong mật thất tối tăm không ánh mặt trời.
“Tạ Lâm Nương cũng không muốn chết, bà ấy cũng mong có người cứu mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT