Trong khoảnh khắc ấy, Đoàn Thanh Thâm cứ ngỡ cậu đang niệm chú vào mình.
Nếu không thì tại sao anh lại không thể cử động được?
Người ta thường nói "Tác phẩm chính là con người". Tuy câu này không phải lúc nào cũng đúng, nhưng ba năm qua Lương Nguyện Tỉnh đã xem đi xem lại tác phẩm của anh, ít nhất cậu cũng hiểu được một phần tâm hồn anh.
Lương Nguyện Tỉnh nói xong, cậu nở nụ cười rạng rỡ: "Tôi đi chỉnh ảnh đây."
"Ừ." Đoàn Thanh Thâm ngơ ngẩn gật đầu, "Được... Cảm ơn cậu, cứ dùng máy tính của tôi. Vậy tôi... tôi ra ngoài mua ít đồ ăn mang về."
"Ok." Lương Nguyện Tỉnh đáp.
Đoàn Thanh Thâm thật sự không biết chỉnh sửa ảnh, không phải vì anh không biết dùng phần mềm, mà là vì gu thẩm mỹ về chân dung của anh khá nghèo nàn. Tức là, anh không biết nên chỉnh sửa thế nào để nhân vật vừa tự nhiên vừa đẹp mắt.
Trong lúc Đoàn Thanh Thâm xuống dưới mua đồ ăn, Lương Nguyện Tỉnh dùng máy tính của anh để chỉnh ảnh. Ban đầu, Lương Nguyện Tỉnh còn hơi dè dặt, bởi vì dù sao đây cũng là đồ dùng cá nhân của người khác. Cậu lại còn đang ngồi trước máy tính ở trong một căn phòng kín mít, cảm giác chạm vào chuột cũng hơi kỳ lạ, cứ như đang xâm phạm lãnh thổ của người khác vậy.
Nhất là khi máy tính này có thông báo email mới, nó sẽ hiện thẳng tiêu đề email lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT